Quân Trường Sĩ Quan danh tiếng nhất Đông Nam Á: Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam (Dalat).
Nhân dịp Hội Võ Bị mừng Tân niên 2023, xin được giới thiệu sơ lược vài nét, về ngôi trường quân sự, một thời nổi tiếng nhất Vùng Đông Nam Á!
Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam tại Dalat,
Cao Nguyên Lâm Viên.

Lịch sử Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam, gắn liền với vận nước nổi trôi trong trang sử cận đại, của cuộc chiến Quốc & Cộng, trong hơn 20 năm bảo vệ miền Nam tự do.
Trường VBQGVN, có trách nhiệm đào tạo các sĩ quan hiện dịch nòng cốt, cho các quân binh chủng VNCH: Hải, Lục, Không Quân, thành những vị chỉ huy đầy khả năng chiến đấu trong thời chiến, cao hơn nữa, có trình độ kiến thức bậc đại học, để phục vụ đất nước khi hết chiến tranh.

Từ ngày thành lập cho đến 75, đã cung ứng cho các chiến trường trên 4 vùng chiến thuật, 29 khóa sĩ quan, gần 7 ngàn (chưa kể gần 500, 2 khóa cuối) Với tất cả vai trò chỉ huy trong quân đội, từ tham mưu đến tác chiến, dù ở ở đâu, cũng nuôi dưỡng tinh thần “Tự Thắng Để Chỉ Huy” và câu châm ngôn của người Lính VNCH “Tổ Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm” là kim chỉ nam trong trách nhiệm vị quốc an dân.
Trong cuộc chiến, hầu hết những sĩ quan xuất thân từ Trường Mẹ, đã chiến đấu anh dũng, chết không hàng giặc, trở thành những anh hùng vị quốc vong thân nhiều nhất.
Trong hơn 20 năm phục vụ đất nước, họ đã tận tụy hy sinh xương máu, kể cả mạng sống mình, qua 2 chế độ Cộng Hòa, bảo vệ người dân miền Nam tự do no ấm. Những gương anh hùng, khí khái của họ, chiếm rất nhiều trang trong quân sử!

Tuy bị xóa tên với vận đen của đất nước, nhưng “không ai có thể mang đi hình ảnh ngôi trường thân yêu một thời của họ, ra khỏi trái tim!” Nhất là truyền thống hào hùng bất khuất, “ngang dọc 4 phương trời!” Lửa sẽ không bao giờ lịm tắt! trong tâm tư của những người chiến sĩ, đã một thời xuất thân từ ngôi trường danh tiếng này.

Họ sống và chết với hình ảnh một Đà Lạt núi đồi mù sương mộng mơ, những đêm lạnh, nhưng đổ mồ hôi, để chinh phục đỉnh Langbiang cao ngất. Những chiều di hành trong rừng thông bát ngát, những buổi đi phép, nắm tay người yêu bé nhỏ, dọc bờ Hồ Xuân Hương, Suối Vàng, Cam Ly, Ga Xe Lửa, Nhà Thờ Con Gà, Đồi Chè, Cầu Đất, Chợ Hòa Bình, Cà Phê Tùng, Thung Lũng Tình Yêu!….
Hình ảnh ngôi trường bề thế, hùng vĩ, trên địa thế đẹp như tranh. Nên qua gần nửa thế kỷ, từ ngày tàn cuộc chiến, vẫn không thể phai nhòa trong tim. Chính vì thế, “những người Lính già! một thời Alpha đỏ” dù cuối đời vẫn tìm đến nhau, tìm về những sinh hoạt hiếm hoi trường Mẹ! Như tìm một thứ tình cảm quý báu thiêng liêng, nồng ấm, tuyệt vời! Người Lính Già cảm thấy trái tim mình vẫn trẻ, vẫn mặn mà tình đồng đội, như ngày xưa! Bất chấp thời gian! Quý báu lắm! cuộc đời làm sao kiếm!… Cho tôi sống lại!
